Ngu Tu Dung nghe tiếng ồn ào bên ngoài, dần ổn định lại hô hấp, vẫy tay với Vân Na:" Muội lại đây."
Vân Na cảnh giác:" Không đi, tẩu đánh muội."
Ngu Tu Dũng hít sâu một hơi: "Ta không đánh muội, thành đại cô nương sắp xuất các rồi, không được mang cái đầu bù xù chạy khắp nơi."
Vân Na sau khi cẩn thận xác định tẩu tử không có ý đánh mình mời từ từ ngồi xoay lưng lại tẩu tử, cười hì hì:" Muội muốn dán hoa văn ngọn lửa ở trán, gần đây Trường thịnh hành nhất là hoa văn lửa."
Ngu Tu Dung vừa giúp Vân Na búi lại tóc vừa nói:" Không hoa văn nào cao quý bằng hoa sen của muội."