Trong mắt Vân Sơ, hoàn cảnh của Lưu Nhân Quỹ chưa quá tệ, cắn răng vẫn qua được. Đám Đạo Sâm, Quỷ Thất Phúc Tín chiếm cứ thành Chu Lưu tuy có nguy hiểm nhất định, nhưng không có chí lớn. Bọn chúng đều cho rằng quân Đường chỉ là người qua đường, đợi thêm thời gian sẽ đi.
Cho nên chúng chỉ muốn xúi bẩy thêm nhiều thành trì Bách Tể làm phản chứ không tấn công Hùng Tân.
Thực sự làm Lưu Nhân Quỹ thấy sợ hãi là Hắc Xỉ Thường Chi từ quận Nhạc Lãng đang liên tục công thành phá trại, kéo theo đội quân lớn như châu chấu hướng thẳng tới thành Hùng Tân.
Nếu là phản quân thì Lưu Nhân Quỹ không lo, nhưng Hắc Xỉ Thường Chi không còn giương cờ "Phục Bách Tể, nghênh đại vương" nữa, mà là "Kỳ Hoạt"!
Bọn họ chiếm lĩnh mỗi một mảnh đất liền oanh liệt triển khai hoạt động "diệt thổ hào, chia ruộng đất", đem đất đai vốn thuộc về huân quý địa chủ, chia cho điền nông, nô lệ miễn phí.