Khi Vân Sơ đi vào phủ Kỷ vương thì không ngờ gặp được lão thần tiên đang dạy một đám y giả phải rửa tay như thế nào.
" ... Rửa tay nhất định là phải rửa bằng nước chảy, không phải nước tù nước đọng, phải rửa kỹ ở các kẽ ngón tay, hai lòng bàn tay áp vào nhau, các ngón tay đan cái rồi chà, sau đó lại luân phiên ...."
Chỉ là một việc vô cùng đơn giản, nhưng lão thần tiên lại giảng giải hết sức nghiêm túc, còn tự mình làm mẫu với một đám y giả có đủ thể loại từ râu dài tới râu ngắn.
Vân Sơ không làm phiền, kiên nhẫn đứng ngoài chờ đợi, đến khi những y giả kia học xong rời đi, Vân Sơ mới tới đưa khăn lông cho lão thần tiên. Lão thần tiên không nhận mà lấy một tấm vải ngả vàng rõ ràng đã đã hấp luộc khử trùng, lau khô nước trên tay.
" Bọn lừa trọc nói mỗi bông hoa một thế giới là thật đấy." Lão thần tiên đột nhiên nói một câu không đầu không cuối rồi ngồi lên ghế mây, ngả người thoải mái dựa vào lưng ghế rồi mới nhận lấy trà nóng Vân Sơ đưa cho, khẽ húp một ngụm cứ như Vân Sơ chưa từng xa nhà mấy năm vậy: