Mưa liên miên, mưa không lớn, cả ngày cứ rả rích như tiếng than thở, mưa làm mọi thứ ướt sượt, đại quân nghỉ ngơi năm ngày rồi, Vân Sơ vẫn không hề có ý nhổ trại tới Thành Đô, suốt năm ngày chẳng có mệnh lệnh nào đưa ra, quân sĩ hết ăn rồi lại ngủ.
Điều này khiến trưởng sử hành quân Lý Nguyên Sách hết sức sốt ruột.
Hắn rất muốn nhanh chóng tái hiện công tích chín sáu ngày bình định đất Thục của cha hắn Lý Hiếu Cung, thế mà Vân Sơ lại lần nữa lề mà lề mề không hiểu binh quý thần tốc, thế này chẳng phải khiến đám gian tặc có thêm thời gian chuẩn bị à?
Bất mãn đã thai nghén suốt từ lúc bắt đầu hành quân, Lý Nguyên Sách không biết đã dâng bao nhiêu mật tấu cho hoàng đế, đến giờ vẫn không có trả lời.
Ngược lại Vân Sơ cứ mười lăm ngày lại nhận được ý chỉ từ Lạc Dương, khiến Lý Nguyên Sách sinh ra cả oán hận với hoàng đế.