Chưởng quầy U Châu tên là Trần Bình, đây là một cái tên hết sức bình thường, Tiết Trường Phong sau khi biết cái tên này liền coi như nó chưa từng tồn tại.
So với Trần Bình, cái tên Tiết Trường Phong hiển nhiên là không hợp cách, là một mật điệp, tên càng ít đặc trưng, càng ít gây chú ý càng tốt.
Ban ngày hắn nằm trên giường nghe ve kêu hết cả buổi, bây giờ là buổi tối, không nghe thấy tiếng ve kêu nữa, nhưng biết cây cối xung quanh đậu đầy ve.
Dưới sự suất lĩnh của Trần Bình, Tiết Trường Phong vào nhà của ba huynh đệ Vương gia từ cửa bên, bọn họ gặp rất nhiều hộ viện, đám hộ viện này vũ trang không tệ, tuy không có thiết giáp hộ thân song mỗi người cũng được một bộ giáp da, trông rất hùng tráng.
Tiết Trường Phong ngẩng đầu lên nhìn trên tường cao, đám cung tiễn thủ đã giương sẵn cung chuẩn bị bắn, chỉ muốn lập tức rời đi. Thấy Trần Bình vẫn thong thả đi phía trước, đành bình tĩnh lại đi theo, nhưng hai tay giấu trong tay áo không ngừng mân mê chuôi đao.