Rốt cuộc trải qua ngày thu nắng nóng kéo dài, thành Trường An nghênh đón trận mưa thu đầu tiên, mưa không to nhưng kéo dài suốt từ sáng, thấm ướt đường xá. Những con đường lát đá vốn thường ngày mang màu trắng xám xì xì biến thành màu thẫm, phiến đá bị người đi qua trở nên lồi lõm, vết bánh xe, vết móng trâu móng ngựa thành hố nước, trông như nghiên mực mới mài.
Hố do người dẫm ra khác với hố do trâu ngựa dẫm ra, mang đường con ưu mỹ, phủ lên lớp nước nông trong vắt, sau khi đầy liền tràn ra, chảy vào hố lớn hơn, tạo ra vô số dòng nước ngoằn ngoèo khắp đường.
Mưa bao phủ cả Trường An, bóng người tuyệt tích, cả con phố dài chỉ còn nước mưa rào rào, tí tách, lõm bõm, ồn ào mà tĩnh lặng.
Trường An như thế có ai không muốn làm một bài thơ chứ?
Kỳ thực trong thành Trường An vẫn chưa thấy sắc thu đâu, chỉ có trên đỉnh Chung Nâm Sơn, những phiến lá đỉnh một số cây phong mới chuyển sang màu đỏ.