Lý Kính Huyền vẫn đã thẩm hạch xong sổ sách của Trường An, tiếp tục xem xét các loại nhà kho, để xác định có khớp với sổ sách không?
Thực ra thì không cần kiểm tra, bao năm qua ông ta ở tây đài làm thị lang, tra xét sổ sách nhiều vô kể, có vấn đề hay không, ông ta nhìn một cái là rõ.
Nay đứng giữa Chu Tước đại nhai, nhìn cảnh cuộc sống thanh bình nhộn nhịp, hai bên đường trâu đồng rực rỡ, ông ta ngây người.
Vân Sơ mỉm cười giới thiệu kiệt tác đắc ý của mình: "Khi đó tiền ở Trường An quá nhiều, thị lang cũng biết đấy, tiền nhiều thì vật giá đắt đỏ. Chuyện này không có lợi cho bách tính, cũng như không có lợi cho triều đình, mỗ gia liền lệnh đúc hai mươi tư con trâu đồng này dựng hai bên Chu Tước đại nhai, giải quyết vấn đề vật giá."
Lý Kính Huyền gian nan quay đầu lại nhìn Vân Sơ:" Đại Đường luôn thiếu đồng, quân hầu vì sao khi đó không đưa số đồng này tới Lạc Dương, để hộ bộ chia cho những nơi thiếu thốt. Như vậy cũng có thể giải quyết vấn đề vật giá cơ mà."