Lý Hoằng trở về Đông cung, đem chuyện xảy ra hôm nay trong quân doanh kể cho Hứa Kính Tông, cả chuyện Tiết Nhân Quý và Vân Sơ tranh cãi về quân đội giàu nghèo.
Hứa Kính Tông chẳng để ý tới tranh cãi giữa Vân Sơ và Tiết Nhân Quý, truy hỏi chi tiết chuyện liên quan tới con ly ngưu, nghe Lý Hoằng kể lại xong thì khẽ than:" Ngày tàn hết lối, đi trái đại thế, Lý Tích chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa."
Lý Hoằng cười:" Khi cô vương tới thăm, tuy Anh công làm ra vẻ già nua yếu ớt, đứng dậy mấy lần không xong, nhưng rõ ràng chỉ là giả vờ thế thôi, giọng nói vẫn khỏe khoắn, tinh thần vẫn tốt, ngày tháng hẳn còn dài."
Hứa Kính Tông xua tay:" Điện hạ có điều chưa biết, Lý Tích còn có sở trường nữa là y đạo, ông ta biên soạn Đường bản thảo và Mạch Kinh, ông ta là danh y ẩn mình sâu nhất Đại Đường. Bởi thế sức khỏe bản thân thế nào, ông ta nắm rõ."
"Lão thất phu đó xưa nay luôn hành sự cẩn thận kín đáo, hiện giờ làm ra chuyện nằm ngoài dự liệu mọi người này, vậy nguyên do chỉ có thể là ông ta sắp chết rồi."