Lúc này, Lý Thủy Đạo mới yên tâm phá nước chui lên, từ dưới đáy biển xông thẳng lên mặt biển.
Trên mặt biển là một mảnh gió êm sóng lặng, không một bóng người.
Lý Thủy Đạo trôi lơ lửng trên mặt biển cuồn cuộn sóng trắng, ánh mắt nhìn lướt qua hòn đảo xa xa.
Trên hải đảo là một mảnh hoang vu, chỉ có ngọn núi lửa kia vẫn ùn ùn bốc lên khói trắng. Có một đám tu sĩ đang ẩn náu trong hải đảo.
Lý Thủy Đạo không có hứng thú với những người này, hắn lập tức hóa thành một luồng độn quang màu tím nhạt, bay thẳng về phía Thiên Nguyên đại lục.