Đột nhiên, Tát Lạp Nhĩ chú ý tới một con cóc nhỏ đang nằm sấp bên cạnh Lý Thủy Đạo. Con cóc này có kích cỡ vô cùng bé, chỉ bằng bàn tay kia, nhưng trên thân thể nó lại tản ra uy thế của yêu thú Dung Linh cảnh trung kỳ.
Đây là đồng tham của hắn, đồng tham có tu vi nhị giai trung phẩm, đương nhiên tu sĩ cũng có tu vi tương đương!
Quả nhiên là một tên giả heo ăn thịt hổ!
Tuy trong lòng Tát Lạp Nhĩ đã sớm có dự liệu, nhưng lại không nhịn được khẽ lẩm bẩm: giả bộ cái con mẹ ngươi.
Nhớ tới Lý Thủy Đạo này từng tát mình một cái, hiện giờ trong lòng Tát Lạp Nhĩ đang hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nếu không phải do gã khinh thường người này, há có thể tùy tiện cho hắn đánh lén?