apptruyen
Hạ Nhược Tuyết chậm rãi tỉnh lại, phảng phất như vừa tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài dằng dặc.
Ánh mắt nàng khẽ nheo lại, từ từ thích ứng với ánh nắng sáng ngời, đang xuyên qua khung cửa sổ chiếu vào nơi này.
Trong đầu vẫn còn lưu lại một chút mơ hồ, khiến nàng không khỏi cảm thấy mờ mịt, chưa hoàn toàn tỉnh táo được.
Chậm rãi...