Bởi Trần Quân chủ yếu men theo sông ngòi, khe suối giữa núi rừng để tìm kiếm, Hoài Vương nếu tới gần nguồn nước, ắt dễ bị phát hiện tung tích.
Không đi đường thông thường, chỉ đi đường núi, Hoài Vương có chút lạc mất phương hướng, một mực hướng Đông Nam đào vong.
Trong màn đêm mênh mông, tựa hồ ẩn tàng vô số mãnh thú chực chờ ăn thịt người.
Gió trên núi rất lớn, gió đêm thổi đến, mang theo tiếng gào thét trực tiếp cuốn về phía đoàn người Hoài Vương, cơ hồ khiến bọn hắn không mở nổi mắt.
Ngay lúc này, tiếng vó ngựa như sấm rền vang lên bên tai Hoài Vương, vô số đuốc lửa trên ngọn núi đối diện bừng sáng, một mặt cờ lớn nền vàng chữ đỏ được ánh lửa chiếu rọi, chữ "Dương" đỏ thẫm kia, lộ ra vô cùng đáng sợ.