Đến đây, Tri Họa òa khóc nức nở.
Trần Mặc giờ khắc này hóa thân thành người lắng nghe, tĩnh lặng không nói.
"Thế nên lần gặp mặt trước, nô tỳ đã nói với đệ ấy, đợi mọi chuyện kết thúc, chúng ta sẽ cùng nhau về Hạ Lan Sơn. Nô tỳ còn bảo đến lúc đó sẽ không còn ai ức hiếp được nô tỳ nữa." Tri Họa đưa tay lau giọt lệ nơi khóe mắt, rồi nói tiếp: "Nếu đệ ấy thực sự bình an vô sự, Hoài Vương cũng thả người, đệ ấy nhất định sẽ trở về Hạ Lan Sơn."
Trần Mặc hiểu ý Tri Họa, đến lúc đó chỉ cần về Hạ Lan Sơn xem xét, hỏi thăm một chút, sẽ tường tận sự tình.
"Được, đến lúc đó ta phái người đến Hạ Lan Sơn xem sao, nếu tìm được, liền đưa đến Lân Châu." Trần Mặc nói: "Về phần cái lưới ở Tần Hoài huyện này, cũng đến lúc đó thu lại."