Ba ngày sau.
Vũ Quan.
Đúng như tên gọi, tòa quan ải hùng vĩ này sừng sững trên một ngọn núi, nhìn xuống những rặng núi phía bắc. Chỉ có một con đường nhỏ quanh co uốn lượn dẫn đến, lúc ẩn lúc hiện, tạo thành thế “một người trấn giữ, vạn người khó qua”.
Khác với Ngu Châu nhiều núi non, Hoài Châu là một vùng đồng bằng rộng lớn. Sau Vũ Quan, tất cả đều là bình nguyên.
Nếu Hoài Nam huyện là cửa ngõ đường thủy của Hoài Châu, thì Vũ Quan chính là yết hầu của Hoài Châu. Mất Hoài Nam huyện, nhiều nhất chỉ mất đi lợi thế đường thủy, nhưng mất Vũ Quan, chẳng khác nào mất cả Hoài Châu.