Ngoài sảnh đường.
Không khí có chút tĩnh lặng, tất cả mọi người đều ngẩn người.
Ngay cả những người bàng quan cũng thấy rõ vẻ lúng túng trên mặt Ngô Trường Lâm.
Ánh mắt bọn họ chuyển sang Trần Mặc, chỉ thấy đôi mắt thanh niên sáng như điện, đứng thẳng như tùng, khí định thần nhàn, tựa như một ngọn núi sừng sững, uy phong lẫm liệt.
Trong khoảnh khắc chạm phải ánh mắt Trần Mặc, bọn họ vội vàng né tránh.