Tuyên Hòa năm thứ tám, ba mươi tháng Chạp.
Màn đêm buông xuống, bóng tối vô ngần tựa mãnh thú khổng lồ nuốt chửng đại địa, sao trời lấp lánh trên cao, hệt như những cặp mắt dõi xuống nhân gian.
Trong quân doanh, mấy cái nồi lớn đang bắc trên bếp, Hồ Cường, Thôi Sảng và đám thân binh đang phát bánh chẻo.
Hồ Cường tay cầm muôi sắt, nhìn hơi nước nóng hổi bốc lên nghi ngút, đảo mắt qua đám binh lính, cất giọng: "Xếp hàng ngay ngắn, ai cũng có phần, đảm bảo no nê."
Binh lính tam vệ xếp hàng ngay ngắn, kẻ nào kẻ nấy đều cầm chắc bát đũa, xoa xoa hai tay, hà hơi vào lòng bàn tay, ánh mắt hau háu dán chặt vào nồi bánh, nuốt nước bọt ừng ực.