Nếu không phải chiến loạn lan tới, Lăng Ly thực sự sẽ không về Ngu Châu.
Quả thật với công danh cử nhân này, hắn đã vượt qua hơn phân nửa sĩ tử, nhưng hắn lại không thể vượt qua chính ải của lòng mình.
Hắn ôm trong lòng ngạo khí, không so với những bạn đồng liêu cũng trượt khoa thi, mà lại so với những tiến sĩ đỗ đạt.
Cho rằng người ta làm được, vậy vì sao bản thân lại không được?
Thế là hắn cứ mãi quẩn quanh trong cái vòng luẩn quẩn ấy.