Trần Mặc vốn định cố thủ tại Trụy Mã Thành, nhưng Thiên Sư quân thực sự khiến hắn quá thất vọng. Số binh lính bỏ chạy bị đội đốc chiến chém giết còn nhiều hơn số binh lính bị quân địch sát hại.
Hơn nữa, sĩ khí của bọn họ đã sa sút đến cực điểm, nếu cứ tiếp tục chống giữ, e rằng chính hắn cũng phải bỏ mạng tại đây.
Thà chết đạo hữu chứ không chết bần đạo, Trần Mặc đã quyết định từ bỏ đám tàn quân Thiên Sư ở cổng sau.
Còn những binh lính được tuyển chọn ở cổng trước, Trần Mặc thấy vẫn còn có thể huấn luyện thêm.
Đêm khuya tĩnh lặng, thừa lúc đám người này say giấc, Trần Mặc dẫn theo ba vệ quân còn lại tiến đến cổng trước.