Hạ Chỉ Tình không nói gì, chẳng phải nàng cố tình làm ngơ, mà là trong đầu đang rối bời, nhất thời nghĩ ngợi chuyện khác.
"Hừ, tiện dân đúng là tiện dân, lại dám nhận nhầm Vĩ Nhãn Linh Ngư thành Tam Nhãn Ngưu Ngư, thật nực cười." Hạ Chỉ Ngưng liếc mắt một cái, lạnh giọng mỉa mai.
"Có hỏi ngươi sao?" Trần Mặc trừng mắt, trong lòng thầm nghĩ Vĩ Nhãn Linh Ngư là loại cá gì, có giúp tu luyện được không? Dịch Thiên Xích chưa từng nói qua với hắn.
Lòng còn nghi hoặc, Trần Mặc lại hỏi: "Chỉ Tình, Vĩ Nhãn Linh Ngư và Tam Nhãn Ngưu Ngư có gì khác nhau?"
Hạ Chỉ Tình khẽ động thần sắc, đang định mở miệng thì Hạ Chỉ Ngưng bên cạnh không biết là không chịu nổi khi bị làm ngơ, hay là tìm được điểm yếu để chế giễu Trần Mặc, lại lên tiếng: