Đặng Điền đã chết, bị Hoài Vương dùng cực hình lăng trì tàn khốc giết chết, không sai, chính là lăng trì theo đúng nghĩa đen.
Bởi Đặng Điền không hề phản bội Trần Mặc, đầu hàng Hoài Vương, ngược lại còn nói ra một tràng lời châm biếm, khiến Hoài Vương vô cùng khó chịu.
Bởi vì thuộc hạ dưới trướng Hoài Vương không một ai trung thành như vậy. Từ Lưu Kế, Triệu Lương, cho đến thê tử, Tiêu gia, Lý Minh Trung, Lý Minh Phàm, Cam Yếu, Tiêu Dật,... tất cả đều phản bội hắn, so sánh rõ ràng với Đặng Điền trước mắt.
Hoài Vương tức giận không nguôi, chỉ có thể đem phẫn nộ cùng uất ức trong lòng trút lên người Đặng Điền.
Dưới màn đêm, ánh lửa nóng rực chiếu lên khuôn mặt đầy vết máu của Hoài Vương. Hắn nhận lấy khăn tay từ thân binh đưa tới, lau đi vết máu của Đặng Điền, lạnh giọng: "Chém đầu hắn cho bản vương, đưa đến Lân Châu."