Tuệ Thành cảm thấy nửa đời trước của mình thật uổng phí.
Đến Lạc Nam, nương nhờ đại sư huynh Lô Thịnh, Tuệ Thành mới hiểu thế nào mới gọi là cuộc sống.
Quyền lực mang đến dục vọng thật sự quá sảng khoái.
Kẻ dưới tâng bốc, nịnh nọt.
Vinh hoa phú quý hưởng không hết, mỹ nhân, mỹ tửu, cao lương mỹ vị, chỉ cần hắn một câu, kẻ dưới sẽ lập tức dâng đến.