Vì vậy suốt dọc đường, Dịch Thi Ngôn cứ nghĩ mãi về chuyện này.
Ăn trưa xong, Hàn An Nương dạy Dịch Thi Ngôn gói sủi cảo, Dịch Thi Ngôn làm bột dính đầy tay và mặt, những chiếc sủi cảo nàng gói trông vô cùng kỳ quái.
Đột nhiên, Dịch Thi Ngôn bật dậy, miếng vỏ sủi cảo trong tay rơi ngay vào bát nhân, nói: “Ta nhớ ra rồi.”
“Ngươi nhớ ra chuyện gì rồi?” Hàn An Nương bị hành động bất ngờ của Dịch Thi Ngôn làm cho giật mình.
“Đại nữ nhi của tri phủ Thanh Châu Hạ Lương Khanh cũng tên là Hạ Chỉ Tình, còn là đệ nhất tài nữ của Thanh Châu, ta đã từng học qua khúc nhạc ‘Nghê Thường Ngâm’ do nàng sáng tác.” Dịch Thi Ngôn nói: “Hơn nữa ta nghe nói, Hạ Chỉ Tình và muội muội của nàng là một cặp song sinh.”