“A a a...” Tiếng thét thảm thiết của Thạch Mãnh vang vọng.
Trên tường thành, Trần Mặc thở dài. Khoảng cách của Thạch Mãnh nằm ngoài phạm vi khóa của Truy Vân Tiễn, Trần Mặc chỉ có thể dựa vào sức mình bắn tên ra ngoài bốn trăm bước, dĩ nhiên độ chuẩn xác kém đi nhiều, chỉ bắn trúng được tai phải của Thạch Mãnh.
Hắn nhìn cây cung mạnh trong tay đã xuất hiện vài vết nứt, lại thở dài. Với sức mạnh ngày càng tăng, cung mười hai thạch không còn thích hợp với hắn nữa, một khi dùng lực quá mức, cung sẽ không chịu nổi.
“Đóng cổng thành!” Trần Mặc quát lớn.
“Đóng cổng thành!”