Từ khi Tuyên Hòa Đế kế vị, đại quyền không còn, triều đình vốn đã trong cơn nguy khốn lại càng lún sâu, chính lệnh giữa triều đình và địa phương hỗn loạn không gì sánh nổi, bách tính lầm than, khổ cực trăm bề.
La Quảng vốn chỉ là đạo sĩ tu hành tại một đạo quán xiêu vẹo trong núi ở Bắc Địa. Không đành lòng nhìn bách tính chịu khổ, hắn dùng "pháp thuật", chú ngữ đi khắp nơi cứu chữa. Bách tính mắc bệnh uống nước bùa của hắn xong đều không cần thuốc mà tự khỏi. Từ đó, La Quảng được bách tính tôn làm thần tiên sống, kính xưng Thiên Sư.
La Quảng cũng từ đó thành lập Thiên Sư giáo, trong khoảng thời gian này phái sáu đạo đồng làm sứ giả đi truyền giáo. Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, số lượng tín đồ đã tăng lên nhanh chóng, đạt tới con số hàng vạn, trải rộng khắp các châu ở Bắc Địa.
Sau này Bắc Địa đại hạn, đất đai nứt nẻ, La Quảng cũng thừa cơ dấy binh khởi sự, tín đồ khắp các châu ở Bắc Địa nhao nhao hưởng ứng, từ vài vạn tín đồ ban đầu, lập tức bùng nổ lên đến mấy chục vạn, có khi đến cả trăm vạn người.
Nhiều kẻ vì muốn đi theo La Quảng mà không tiếc bán hết gia sản, vượt ngàn dặm xa xôi, tranh nhau đến đầu quân.