Điều này còn hơn cả Quan Thư kia.
Trong lòng Hạ Chỉ Ngưng dâng lên từng đợt cảm xúc khác lạ, đôi mắt dài thanh lệ hiện lên một tia thẹn thùng, trong lòng vô cùng hài lòng.
Sau đó nàng chủ động ghé sát môi, khẽ hôn lên làn môi Trần Mặc, đôi môi đỏ mọng run run, thấp giọng nói: "Thưởng cho ngươi đó."
Trần Mặc: "..."
Lấy oán trả ơn sao?