Nghe vậy, Trần Mặc không nói gì, Lưu Thạch, Lưu Thông sốt ruột, vội vàng nói: "Bạch Thống lĩnh, là bọn ta, ta là Lưu Thạch/ Lưu Thông đây, đêm qua ta còn nói chuyện với ngài, chính ngài dẫn bọn ta đến huyện Bình Đình trộm lương thực, ngài nhất định phải cứu bọn ta"
"Câm miệng, nghịch tặc to gan, chớ có ngậm máu phun người, bản Thống lĩnh không hề quen biết các ngươi."
"..."
Trần Mặc ngồi một bên ung dung thưởng trà, lặng lẽ quan sát, biết rằng đối phương sẽ không thừa nhận, bèn giơ tay lên.
Tô Văn hiểu ý, rút đao tiến lên.