Trần Mặc bèn tìm đến Triệu Đạo Tiên, đưa cho hắn xem thư, hỏi xem hắn có cao kiến gì chăng.
Triệu Đạo Tiên tuy chỉ là một tú tài sa cơ lỡ vận, nhưng dù sao cũng đã sống hơn nửa đời người, ít nhiều cũng minh tỏ đạo lý nhân tình thế thái, bèn đáp:
"Nếu như huyện trưởng cần đến ngọn cờ đại nghĩa của Thiên Sư quân, vậy thì số ngân lượng này vẫn nên đưa. Nếu không đưa, thứ nhất là sẽ chọc giận đối phương, thứ hai là có thể phá vỡ sự yên bình hiện tại của huyện thành."
"Vậy theo ý của Triệu chủ bạ, nên đưa bao nhiêu là vừa?" Trần Mặc mân mê chiếc kinh đường mộc trên bàn, trầm ngâm hỏi.
"Không nên đưa nhiều, nếu không, đối phương ắt sẽ biết được sự giàu có của huyện ta, sau này nhất định sẽ dăm bữa nửa tháng lại đến đòi tiền."