Ngũ Thải Sơn.
Phó Trường Sinh bước vào núi, thần thức quét qua, không hề phát hiện Ngũ Thải Thụ mà tình báo đã đề cập. Ý niệm vừa động, một đạo quang mang nhu hòa chợt lóe lên trong lòng bàn tay hắn, một con Thanh Diện Bạch Hồ từ hư không xuất hiện trước mặt hắn. Con Thanh Diện Bạch Hồ này toàn thân lông mao trắng như tuyết, không một sợi tạp sắc, được nuôi dưỡng trắng trẻo mập mạp, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu. Nhưng khuôn mặt màu xanh kia lại tăng thêm cho nó vài phần thần bí cùng quỷ dị:
“Tiểu Bạch, đi tìm đi.”
“Chíu!”
Thanh Diện Bạch Hồ vui vẻ kêu một tiếng, đối với cơ hội hiếm có được phục vụ chủ nhân, nó rất vui lòng. Chỉ thấy đôi mắt linh động của nó chợt lóe, một đạo linh quang quỷ dị từ trong mắt dâng lên, thân hình khẽ động, tựa như một tia chớp trắng, nhanh chóng lao vút về phía sâu trong sơn lâm.