Cách vạn năm, lại một lần nữa nắm giữ Linh Lung Tháp, Lý Tĩnh trong lòng cảm khái vô hạn, hắn thực không ngờ bản thân còn có ngày thu hồi lại được thân thể!
"Đa tạ Mộc đạo hữu." Lý Tĩnh ôm quyền, hướng Lý Dã thi lễ thật sâu, "Ân cứu mạng, Lý Tĩnh khắc cốt ghi tâm, ngày sau nếu có sai phái, cha con Lý Tĩnh quyết không chối từ."
"Lý Thiên Vương, khách khí rồi." Lý Dã đáp lễ, "Vừa rồi có nhiều mạo phạm, mong Thiên Vương chớ trách."
"Không sao, đều là kế tạm thời." Lý Tĩnh cười gượng một tiếng, ánh mắt lấp lóe, không muốn nhìn thẳng vào mắt Lý Dã.
"Thiên Vương, yêu khí của Linh Lung Tháp còn chống đỡ được bao lâu?" Lý Dã thu lại nụ cười, hỏi.