Cùng thời khắc Lý Lạc kết thúc việc chọn sư phụ, tại một nơi nào đó trong khu rừng núi này.
Trên làn da trắng như tuyết của Lữ Thanh Nhi đã xuất hiện những vết độc, những độc khí kia tàn phá bừa bãi trong cơ thể nàng, gây ra đau đớn tột cùng, nhưng nàng chỉ khẽ cắn môi đỏ, không hề phát ra tiếng động nào.
Ở phía đối diện nàng, đôi tay bị đóng băng của Vương Hạc Cưu, dưới sự trùng kích không ngừng của tướng lực bản thân, bắt đầu tan chảy.
"Thanh Nhi, xem ra đây là giới hạn Hàn Băng phong ấn của ngươi rồi. Chiêu này của ngươi thật lợi hại, nếu tướng lực của ngươi hùng hậu hơn một chút, hôm nay ta thật sự đã bị ngươi phong ấn rồi." Vương Hạc Cưu cười nói.
"Bất quá ngươi vẫn thành công trì hoãn được ta, chỉ là, ngươi cho rằng trì hoãn được ta, thì Lý Lạc thật sự có thể ngăn được những người khác vây công sao?"