Mặc dù Hồ Thất Nhi đã đứng ra điều đình, nhưng gã Li miêu tiểu yêu kia bị Lâm Tễ Trần mắng thậm tệ, làm sao chịu bỏ qua, nhất quyết đòi hắn quay về địa bàn Hùng Yêu Tộc. Bằng không, sẽ gọi Đội chấp pháp đến đuổi Lâm Tễ Trần đi.
"Không sao, đi thì đi! Có gì to tát đâu!" Lâm Tễ Trần nói xong liền bước về phía địa bàn Hùng Yêu Tộc. Trước khi đi, hắn còn không quên buông lời cay nghiệt với gã tiểu yêu kia: "Ngươi nhớ kỹ cho ta, sẽ có ngày ngươi phải cầu xin ta."
Gã Li miêu tiểu yêu khinh thường cười, nói: "Với cái bộ dạng này của ngươi, còn muốn ta cầu xin ngươi ư? Nằm mơ đi!"
Lâm Tễ Trần không nói gì, buồn bực rời khỏi địa phận Hồ tộc, đi đến khu vực của Hùng Yêu Tộc.
Nơi đây toàn là Hùng Yêu Tộc, các loại gấu đều có, Lâm Tễ Trần còn thấy rất nhiều Thực Thiết Thú. Nhưng cảm giác của hắn là, những Hùng Yêu này ai nấy đều có vẻ hơi ngốc nghếch.