“Hắc Thủy Ma Công, quả nhiên danh bất hư truyền.” Giọng nói của Bạch Nguyệt xuất hiện.
Mạnh Huyền nhíu mày,
“Giữa ngươi và ta, lại không phải lần đầu tiên giao thủ, hà tất làm những chuyện khách sáo này, ngươi hôm nay đánh lên Hắc Thủy Tông của ta, có chuyện gì?”
Bạch Nguyệt cười lạnh nói: “Toàn bộ Cảnh Dương Đạo Vực, đều nên là địa bàn của yêu tộc chúng ta, Hắc Thủy Tông các ngươi, sớm muộn gì cũng phải thần phục chúng ta.”
Nó vừa dứt lời, hư không xuất hiện hai bóng dáng.