Chu Thanh nhắm mắt hồi tưởng lại đêm qua, giữa trời tuyết trắng xóa, hắn xách đầu Thương Bỉnh chạy như điên trên nền tuyết dày. Cảm giác sảng khoái, khí phách hào hùng của một võ giả chân chính vẫn còn dâng trào mãnh liệt trong lòng, như ngọn lửa hừng hực chưa từng tắt.
Triệu khách Mạn Hồ Anh, Ngô Câu sương tuyết minh;
Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành.
Thuở thiếu thời, khi đọc Xạ Điêu Anh Hùng Truyện, Khưu Xử Cơ vừa xuất hiện, liền xách đầu, tim gan Hán tặc, giữa trời tuyết lớn mà chạy như điên, tình cảnh đêm qua của hắn, sao mà giống đến thế.
"Hành hiệp thời niên thiếu, ân đền oán trả sòng phẳng, chẳng qua là như vậy."