Linh thủy không vương thân, bạch phát chẳng hề vương chút ẩm ướt.
Tiểu Bạch đứng đó, vẫn là Tiểu Bạch ấy, ngọn lửa trên người tuy đã tắt, nhưng không thấy nửa điểm dấu vết của nước. Một tay xách đao, một tay xách cá lớn.
Đứng giữa thiên địa, tuyệt thế kinh hồng.
Nàng chính là một kỳ tích, đứng nơi đó, nhìn như bình thường, lại làm nên chuyện đủ khiến Thánh nhân cũng phải kinh ngạc đến rớt cằm.
Tay nàng khẽ đưa, thanh đao vút ngang không trung, thẳng tới Thanh Diễn.