U Nguyệt ngồi bên đống lửa, tay cầm xiên thịt đã nướng chín, khẽ cắn một miếng. Hương thịt lập tức lan tỏa trong miệng, đôi mắt vốn dại ra của nàng cũng ánh lên chút linh động.
Lâm Phàm mỉm cười: "Ngon chứ? Sư tôn dạy ta đó."
U Nguyệt khẽ gật đầu, trên mặt hiếm khi lộ ra một nụ cười, dẫu có chút gượng gạo, nhưng so với trước kia đã tốt hơn nhiều.
Tô Trần xé một miếng thịt, bỏ vào miệng, nhai vài cái rồi nuốt xuống, liếc nhìn U Nguyệt: "Nghĩ thông suốt rồi?"
U Nguyệt trầm mặc hồi lâu, cuối cùng gật đầu: "Ừm."