Lâm Phàm dường như cảm nhận được điều gì, sắc mặt đại biến, vội vàng nói với Hồ Tiểu Thiên đang ở dưới chân: "Không ổn rồi, là cường giả Thần Tôn, Tiểu Thiên mau chạy đi!"
Hồ Tiểu Thiên không đáp lời, mà dốc hết toàn lực, phi nhanh trong vũ trụ, tốc độ đạt đến cực hạn, cho dù là cường giả Thần Hoàng, trong tình huống bình thường, cũng khó mà đuổi kịp được nó.
Nhưng đúng lúc này, phía trước Hồ Tiểu Thiên, không biết từ khi nào đã xuất hiện một nam tử áo đen, thân hình hắn cao lớn, đến gần trăm trượng, quanh thân lượn lờ sát khí quỷ dị, sát khí không ngừng thôn phệ không gian xung quanh, khí tức cường đại tỏa ra khiến đám người Lâm Phàm thấy da đầu tê dại.
Hồ Tiểu Thiên cắn răng, lập tức dừng lại tại chỗ, chạy trốn về một hướng khác. Nam tử áo đen đằng xa thấy cảnh này, hừ lạnh một tiếng, nhấc một ngón tay lên, đầu ngón tay trong khoảnh khắc bùng phát một luồng ma diễm màu đen. Loại ma diễm này ẩn chứa tà khí, nhiệt độ cực nóng, trong chớp mắt bắn ra, nhắm thẳng Hồ Tiểu Thiên mà tới.
Hồ Tiểu Thiên lập tức cảm nhận được một luồng nguy cơ mãnh liệt, lông tơ toàn thân dựng đứng, tốc độ bất giác nhanh thêm vài phần, nhưng tốc độ của luồng ma diễm màu đen kia còn nhanh hơn, gần như trong nháy mắt đã lao tới sau lưng nó.