Thấy Trần Mặc trầm mặc không nói, Thẩm Tri Hạ bĩu môi, hậm hực: "Bị ta đoán trúng, không còn lời nào để nói chứ gì? Trong lúc làm nhiệm vụ, ca ca lại cùng thuộc hạ làm loạn, thật không biết xấu hổ!"
Trần Mặc: "..."
Lăng Ngưng Chi bên cạnh hiếu kỳ: "Tri Hạ, làm sao muội nhìn ra được?"
Thẩm Tri Hạ nghiêm trang phân tích: "Nếu chỉ là bẩm báo công việc, không cần thiết phải vào nội đường. Hơn nữa, ta vừa định vào, hai người họ liền đi ra, nào có chuyện trùng hợp như vậy?"
"Vả lại, Lệ Bách Hộ từ đầu đến cuối không dám nhìn thẳng ta, rõ ràng có chút chột dạ. Rõ ràng không thoa son, nhưng môi lại đỏ mọng."