Nhưng nghĩ lại thì hình như cũng không khác lắm...
Đột nhiên, phía sau vang lên tiếng nước khẽ.
Ngay sau đó, thân thể nàng run lên, má ửng hồng, giọng hờn dỗi: "Ngọc Nhi, ngươi làm gì thế..."
Chưa dứt lời, nàng chợt nhận ra điều gì.
Vội quay người lại, chỉ thấy Trần Mặc đứng đó, đang cười tủm tỉm nhìn nàng.