Gặp lại cố nhân, tâm tình Trần Lâm cũng khá tốt.
Hắn đánh giá Bách Hoa tiên tử từ trên xuống dưới, đối phương vẫn là hồn thể, nhưng đã vô cùng ngưng thực, mạnh hơn Vân Tú Nương lúc trước rất nhiều, hẳn là đã tu luyện bí pháp nào đó.
Dung mạo cũng không thay đổi, xem ra đối phương vẫn khá ưa thích dung mạo ban đầu, nếu không thì khi linh hồn ngưng tụ, đã có thể tùy ý thay đổi hình dáng dung mạo.
Hơn nữa bây giờ cũng không còn đeo mạng che mặt, xem ra đã từ bỏ thói quen này.
“Bách Hoa đạo hữu và ta không cần khách sáo, giữa chúng ta vẫn nên lấy vai vế ngang hàng mà đối đãi thì tốt hơn, nếu không để nương tử của ta biết ngươi gọi ta là tiền bối, nhất định sẽ tìm ta gây phiền phức.”