Sau một hồi trò chuyện, Tây Môn Vô Tuyết lên tiếng giải thích.
Trần Lâm xua tay nói: “Không sao, tại hạ chỉ hỏi vu vơ thôi, qua một thời gian nữa ta sẽ đến đó một chuyến, đến lúc đó sẽ biết.”
Tiếp đó, hắn còn muốn tiếp tục hỏi thăm, chợt nghe tiếng chuông báo vang lên, linh thực đã chế biến xong, từng món một được đưa lên.
Hai người ngừng nói chuyện, đợi khi các món ăn được dọn lên hết, Tây Môn Vô Tuyết đóng cửa phòng bao lại, tự tay cầm lấy vò rượu rót hai chén lớn.
Nâng chén nói: “Trần huynh quang lâm Thiên Nhất Các, khiến tiểu điếm bừng sáng, tiểu muội kính Trần huynh một chén!”