Thấy sắc mặt Trần Lâm khó coi, Nam Mặc Sơ lại nói: "Ngươi cũng không cần lo lắng, với tính cách kiêu ngạo của nàng, sẽ không làm khó một tiểu nhân vật như ngươi. Tất cả chỉ vì ngươi đã khai mở Thất Thải Linh Quang, đây là cái nhân ngươi tự gieo, tự nhiên phải nhận lấy quả này. Có những lúc, lòng hiếu kỳ quá nặng cũng không phải chuyện tốt."
Nói xong, nàng đứng dậy, lấy ra một viên châu tròn màu xanh biếc, đưa cho Trần Lâm.
"Nếu Thu Mộ Phàm không ở đây, vậy ta cũng phải đi. Đây là Truyền Tấn Châu của ta, chỉ cần ở trong giới diện này là có thể liên lạc được với ta. Nếu nàng tìm ngươi, nhớ liên hệ với ta."
"Tiền bối xin dừng bước!"
Trần Lâm thấy thân hình đối phương bắt đầu nhạt đi, vội vàng lên tiếng.