Phó Trọng khẽ gật đầu, nhảy lên Mặc Ngọc Câu, theo Lâm Diễm ra khỏi thành.
Rời khỏi Phong thành.
Hai bên đường, là dân chúng đang trồng trọt.
Một năm mới, nguồn lương thực, ngay tại hôm nay, gieo hạt giống.
Phó Trọng thu hồi ánh mắt, nhìn cái hộp trong ngực, thở dài nói: "Khi hắn còn sống, kỳ thực ta cũng chưa từng bái sư, chưa từng gọi ân sư, hắn cũng chưa từng gọi đồ đệ."