Lư giáo úy bỗng nhiên ngơ ngẩn.
Hắn cúi đầu nhìn mình một chút.
Sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Diễm.
Ánh mắt mờ mịt, dần dần trở nên phức tạp.
Hắn vươn tay ra, run rẩy giơ chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, chua chát nói: "Hóa ra ta đã chết?"
Lư giáo úy bỗng nhiên ngơ ngẩn.
Hắn cúi đầu nhìn mình một chút.
Sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Diễm.
Ánh mắt mờ mịt, dần dần trở nên phức tạp.
Hắn vươn tay ra, run rẩy giơ chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, chua chát nói: "Hóa ra ta đã chết?"
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất