Nơi đây hẻo lánh, bốn bề vắng vẻ không bóng người. Trong rừng sâu, chỉ có rắn chuột qua lại, âm u và ẩm thấp. Giữa chốn sơn lâm hoang vu, có một lối vào hang động ẩn mình. Bên trong là một thạch động đã tồn tại không biết bao nhiêu năm.
Trong bóng tối âm u của động đá, một luồng sáng đỏ rực chiếu lên từ một hố tròn sâu hun hút.
Gia chủ Long Gia, Long Hạo, đứng bên miệng hố với khuôn mặt âm trầm, như sắp nhỏ ra từng giọt nước. Bên cạnh là tộc lão Long Không của Long Gia.
Trong động vang lên tiếng trẻ con khóc than, một nam tử bước tới, dùng linh lực giữ chặt năm mươi đứa trẻ, sau đó nâng tất cả chúng lơ lửng trên hố sâu.
Ầm!