Diệp Thanh Yên đỏ mặt, xấu hổ không biết trốn đi đâu, hét lên: "Ngươi mau mặc đồ vào đi!"
Chu Du vội thay một bộ đồ bình thường, miệng vẫn lẩm bẩm,"Bây giờ thương nhân chẳng có lương tâm gì cả."
Diêu Tứ bĩu môi,"Thời buổi này không có lương tâm mới làm ăn phát tài được."
Chu Du gật gù,"Nghe cũng hợp lý."
Diệp Thanh Yên vẫn không dám nhìn Chu Du, mặt đỏ đến tận tai.