TRUYỆN FULL

[Dịch] Rút Kiếm Trăm Năm, Xuống Núi Liền Vô Địch

Chương 372: Ưng Sầu Giản

Cứ như vậy mà bay, có khi lại lạc đường không biết mình đã về đến nhà ngoại từ lúc nào.

Bốn người lầm lũi tiến bước như bốn người tuyết.

"Các ngươi có biết vì sao ngỗng trời khi thì bay thành chữ nhân, khi thì thành chữ nhất không?"

Chu Du đi mệt, bèn buột miệng hỏi. Ba người còn lại ngơ ngác lắc đầu.

Kế đó, họ đã hiểu.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất