Cứ như vậy mà bay, có khi lại lạc đường không biết mình đã về đến nhà ngoại từ lúc nào.
Bốn người lầm lũi tiến bước như bốn người tuyết.
"Các ngươi có biết vì sao ngỗng trời khi thì bay thành chữ nhân, khi thì thành chữ nhất không?"
Chu Du đi mệt, bèn buột miệng hỏi. Ba người còn lại ngơ ngác lắc đầu.
Kế đó, họ đã hiểu.