TRUYỆN FULL

[Dịch] Pháp Sư Chi Thượng

Chương 134: Khai hoang (1)

Sau khi nhân viên thành Bremen rời đi, Cao Đức cất lệnh triệu tập, lập tức lên xe ngựa công cộng đến cửa hàng ma dược ở khu Tát Nhâm.

Đã quyết tâm tham gia vào cuộc thanh trừ quy mô lớn lần này, thì phải chuẩn bị đầy đủ trước khi lâm trận.

Hắn muốn mua sắm các vật tư cần thiết cho chiến đấu.

Đầu tiên là “Lam Quang dược tề”, Cao Đức mua một hơi năm tổ.

Một tổ ba kim tệ.

Tốn mười lăm kim tệ.

Thực tế, nếu không sợ mang vác quá nặng ảnh hưởng đến hành động, hắn còn muốn mua nhiều hơn nữa.

Tác dụng của “Lam Quang dược tề” là cung cấp cho học đồ pháp sư bổ sung pháp lực, đẩy nhanh tốc độ hồi phục pháp lực.

Học đồ pháp sư nhị đẳng, trong trường hợp pháp lực chưa đầy, sau khi uống một bình “Lam Quang dược tề”, rồi tĩnh tọa vận chuyển dẫn đạo pháp, nửa canh giờ là có thể hồi phục pháp lực được bảy, tám phần.

Học đồ tam đẳng cũng có thể hồi phục được hơn phân nửa pháp lực trong nửa canh giờ.

Sở dĩ có tên “Lam Quang dược tề”, đại khái là để có vẻ cao cấp hơn một chút, cách nói dân dã chính là “dược tề hồi phục pháp lực cơ bản”.

Ngoài ra, hắn còn mua một tổ “Sơ cấp trị liệu dược thủy”, cũng có giá ba kim tệ một tổ.

Đây là dùng để thoa trị liệu vết thương ngoài da, nhưng đối với tổn thương do lực lượng siêu phàm gây ra thì không có hiệu quả.

Tuy nhiên, trong số những sinh vật Địa Mạch cấp 0, vẫn có rất nhiều sinh vật không có lực lượng siêu phàm, chỉ là nhục thân cường hãn.

Cho nên, “Sơ cấp trị liệu dược thủy” vẫn có thể dùng đến.

Cuối cùng, Cao Đức còn muốn mua một hai món tạo vật luyện kim để bảo mệnh.

Thứ nhất, hắn có Ẩn Vụ Chi Nha, xem như đã có một món vũ khí ma pháp công kích.

Thứ hai, trận chiến lần này vẫn lấy bảo toàn tính mạng làm trọng.

Bởi vì chỉ cần giữ được mạng, thì những sinh vật Địa Mạch hung hãn kia sẽ có các pháp sư khác hỗ trợ giải quyết.

Không giống như mạo hiểm đơn độc, nếu gặp phải sinh vật Địa Mạch, thì đại khái không ngươi chết thì ta vong, nhất định phải có cả phòng ngự lẫn công kích.

Nhưng điều mà hắn nghĩ đến, người khác tự nhiên cũng nghĩ đến được.

Cao Đức cũng không phải là pháp sư đầu tiên nhận được lệnh triệu tập, cho nên khi hắn bắt đầu muốn mua tạo vật luyện kim thì đã muộn.

Hầu như tất cả hàng tốt đều đã bị mua sạch.

Những thứ còn lại, hoặc là hàng kém phẩm chất, hoặc là hắn không mua nổi, hoặc là không dùng đến.

Liên tiếp đi mấy cửa hàng vẫn không thu hoạch được gì, Cao Đức chỉ có thể bất lực lựa chọn từ bỏ.

Cũng may điểm bản nguyên của Dơi Hung Bạo nằm ở 【Kiếm Nhận Phòng Hộ】, Cao Đức thầm nhủ.

Xem ra, lần địa mạch mới sinh này, không nói đến những thứ khác, ít nhất các Ma Dược Sư và Luyện Kim Thuật Sĩ trong thành có thể kiếm được một món hời.

"Có lẽ sau trận chiến, việc sửa chữa của ta cũng có thể phát đạt một thời gian?" Cao Đức lại nghĩ.

Dù sao thì tình huống mà vật phẩm ma pháp dễ bị hư hỏng nhất, chính là khi giao chiến.

Xử lý xong mọi việc, xe ngựa công cộng trong thành đã ngừng "hoạt động".

Cao Đức đành phải tốn hai mươi lăm đồng, thuê một chiếc xe ngựa hai bánh nhẹ nhàng trở về nhà.

Sau khi về đến nhà, trước tiên tắm rửa sạch sẽ, lại đơn giản thu dọn hành lý, treo tấm biển nghỉ ngơi ở cửa, rồi ngả lưng xuống giường ngủ.

Mấy ngày kế tiếp, phải dãi gió dầm sương, nhất định phải dưỡng cho tốt tinh thần.

Một đêm không có gì đáng nói.

Trời còn tờ mờ sáng, Cao Đức đã thức dậy sớm hơn thường ngày nửa canh giờ, chuẩn bị một bữa sáng thịnh soạn cho mình.

Ăn xong bữa sáng, mang theo hành trang, đẩy cửa bước ra ngoài, khi đến quảng trường Hắc Hào Giác, thì vẫn còn một khắc nữa mới đến giờ hẹn bảy giờ.

Nhưng lúc này, tại quảng trường Hắc Hào Giác đã có một đám người đang chờ đợi.

Có vài người quen biết đang thì thầm trò chuyện, có vài người tụ tập thành nhóm, làm quen với nhau, cũng có người đứng ở góc khuất lặng lẽ quan sát, nhưng không ai lớn tiếng ồn ào, tất cả đều giữ đúng chừng mực.

Hành vi mỗi người mỗi khác, nhưng điểm chung là ai nấy đều mang trên lưng một bọc hành lý căng phồng.

Tất cả đều là các pháp sư không chính thức của thành Bremen.

Bình thường muốn tìm một pháp sư, chưa chắc đã dễ dàng, hiện tại lệnh triệu tập vừa ban ra, Cao Đức mới phát hiện, số lượng pháp sư trong thành Bremen to lớn này cũng không ít.

Tuy rằng phần lớn đều là pháp sư học đồ, pháp sư chân chính chắc là không nhiều.

Ở lối vào quảng trường, bày biện mấy chiếc bàn dài, mỗi bàn đều có vài nhân viên đứng sau, phía trước là hàng dài người xếp hàng.

Cao Đức chọn hàng người ít nhất rồi đứng vào.

Quy trình cũng rất đơn giản, lấy lệnh triệu tập hôm qua ra, ký tên cùng cấp bậc pháp sư, sau đó nhân viên sẽ đóng dấu vào ngày khởi hành, rồi phát thù lao tương ứng.