"Buông đao đồ tể, lập tức thành Phật!"
Trên con phố dài ngập ánh trăng, hòa thượng Quảng Viên đối diện với nhát loan đao quỷ dị hiểm hóc của Lãng Thập Bát, khóe miệng nở nụ cười.
Trên gương mặt béo tốt phúc hậu, đôi môi dày mấp máy.
Cùng với lời nói thoát ra, giữa ấn đường gã một chữ Vạn (卍) hiện lên, rồi lại tắt đi, trong màn đêm lạnh lẽo, một luồng lực lượng tâm linh vô hình vô chất lan tỏa.
Mắt say của Lãng Thập Bát nhất thời mờ đi, tâm thần thất thủ, chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ sát ý trong lòng hắn thu lại.