Trần Tu Viễn hỏi: “Ta từng nghe qua Hoa Gian Phái, năm đó là đệ nhất đại phái tại Mạc Bắc, lại bị diệt môn trong một đêm, nay mấy chục năm trôi qua, đã không còn bao nhiêu người nhớ tới Hoa Gian Phái, cũng không ai biết Hoa Gian Phái năm đó rốt cuộc bị diệt môn như thế nào, chẳng lẽ chính là vì Cương Thi Công?”
Úy Trì Phụng khẽ gật đầu, nói: “Cương Thi Công rất mạnh, nhưng tệ đoan quá rõ ràng, người tu luyện sẽ trở nên không ra người không ra quỷ, mấu chốt là cần phải hút máu người sống trường kỳ để xua tan hàn độc, hơn nữa cảnh giới càng sâu thì máu người cần càng nhiều.
Năm đó, Hà Trường Thanh bắt đầu tu luyện bí tịch, Mạc Bắc liền rơi vào cảnh sinh linh đồ thán, ban đầu không ai phát giác, mãi về sau, xuất hiện mấy vụ đồ sát thôn trang, các thế lực mới cảnh giác, bắt đầu điều tra khắp nơi.
Khi đó, không ai nghi ngờ Hà Trường Thanh, bởi vì hắn là nhất đại Tông sư, là khôi thủ võ lâm Mạc Bắc. Các đại phái cùng Lục Phiến Môn đều rất tích cực điều tra hung thủ, nhưng việc điều tra vốn do Hà Trường Thanh chủ trì, làm sao có kết quả được, chuyện đó kéo dài trọn một năm, Lục Phiến Môn khi đó treo thưởng vạn lượng bạc trắng.”
Trần Tu Viễn nói: “Chuyện này ta quả thật từng thấy trong hồ sơ của Lục Phiến Môn, là vụ án truy nã lớn nhất khu vực Mạc Bắc trong gần năm mươi năm qua, hung thủ được đặt tên là Cương Thi.”