Nói xong, Tề Diệu Huyền vội co giò bỏ chạy.
"Tiểu Cửu." Lục Tàn Dương đột nhiên lên tiếng.
Tề Diệu Huyền sợ tới mức run lên bần bật, vội vàng chạy đến nấp sau lưng Cố Mạch, hoảng hốt nói: "Đại ca... chút võ công này của ta không đủ tư cách giao đấu với ngài, ngài cứ đấu với mấy người bọn họ trước đi. Nếu ngài có thể đánh bại hết bọn họ, muốn giết ta lúc nào cũng được kia mà? Hoàn toàn không ảnh hưởng gì cả."
Lục Tàn Dương lắc đầu nói: "Ta không giết ngươi, nếu ta muốn giết ngươi, ngươi cũng không sống được tới bây giờ."
Tề Diệu Huyền thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy... Đại ca, ngài gọi ta có việc gì?"